LỜI NGỎ

Chào mừng các bạn đến với Web Blog của tôi. Tôi lập trang Weblog này để nói về cuộc sốngkiến trúc. Hai khái niệm hết sức trừu tượng, bao hàm cả thế giới xung quanh ta. Rất hy vọng các bạn sẽ thưởng thức và tìm thấy những điều lý thú, bổ ích cho mình và mong nhận được những ý kiến đóng góp chân thành của các bạn. Cám ơn rất nhiều!

25 tháng 3, 2009

Hoạn Thư sập bẫy


Mọi người hùa nhau bàn kế hoạch trêu Hồng để xem máu ghen của cô nổi lên có đến nỗi bị “nhồi máu cơ tim” không? Thế nhưng chưa biết ai bị nhồi máu nhưng Lâm lại phải hứng chịu hậu quả. Anh sắp phát điên với kiểu ghen của vợ cũng như sự trêu đùa quá mức của đồng nghiệp.


Lâm khá đào hoa, ra đường con gái nhìn thấy đã thích, được đứng lại trò chuyện lại càng yêu hơn. Làm trưởng phòng maketting quản lý gần 10 nhân viên chân dài tới nách, da trắng nõn nà nhưng Lâm vẫn yêu vợ nhất.

Các cô xinh tới đâu cũng chẳng khiến anh rung động. Cả phòng phong cho Lâm danh hiệu “Người đàn ông chung thuỷ”.

Vậy mà dưới mắt Hồng, Lâm lúc nào cũng có nguy cơ ngoại tình. Câu cửa miệng của cô là: “Anh thì em tin nhưng con gái bây giờ em không tin. Nó thích anh là lao vào mà anh từ chối sao được. Mỡ để miệng mèo mà mèo không ăn thì kể cũng lạ”.

Số điện thoại, lai lịch của 10 nhân viên phòng anh cô đều nắm hết bởi Hồng muốn phòng trừ hậu họa từ gần tới xa.

Cả công ty ai cũng biết Hồng là bà nội của Hoạn Thư. Không một nhân viên nào ưa vợ trưởng phòng vì đã nhiều lần trong những dịp cả phòng đi chơi chung như du lịch, liên hoan, ngày lễ Tết họ đều bị vạ oan.

Mọi người hùa nhau bàn kế hoạch trêu Hồng để xem máu ghen của cô nổi lên có đến nỗi bị nhồi máu cơ tim không? Thế nhưng chưa biết ai bị nhồi máu nhưng Lâm lại phải hứng chịu hậu quả. Anh sắp phát điên với kiểu ghen của Hồng cũng như sự trêu đùa quá mức của đồng nghiệp.

Vừa đi làm về, thấy vợ chạy ra đỡ cặp, anh mừng thầm trong bụng vì tưởng cô quan tâm nào ngờ chỉ thấy Hồng đi xung quanh một vòng, mắt nhìn đảo qua một lượt rồi rút ra kết luận xanh rờn: “Vừa đi với con nào về áo đầy những hạt phấn lấp lánh. Con này chắc là ăn chơi dữ lắm mới trang điểm đậm như thế”.

Anh chợt nhớ sáng nay Hoàng Lan, cô bé làm cùng có nhờ anh đỡ hộ đống sổ sách có thể lúc đó có va chạm nên để lại một chút hạt phấn. Giải thích với vợ vậy mà Hồng vẫn không tin. Cô ngấm ngấm nhắn tin cho Hoàng Lan tra hỏi về những hạt phấn.

Biết vợ Lâm đang ghen, mọi người trong phòng càng muốn làm to chuyện hơn. Ngay ngày hôm sau, Lan cố ý rắc phấn đầy lên áo Lâm khi anh ngủ trên ghế cộng thêm một vệt son. Lâm mắt cận chẳng để ý xoá dấu tích, mang nguyên đai, nguyên kiện về trình vợ. Nhìn thấy chồng, Hồng giằng lấy chiếc áo ra khỏi người để thu giữ tang chứng. Thanh minh mãi cũng không được, Lâm đành im lặng. Cùng lúc đó điện thoại của anh reo liên tục, đầu dây bên kia giọng con gái ngọt ngào, Lâm sẵng giọng: “Ai đấy, tôi không biết cô, đừng vô duyên”.

Hồng lao tới giằng lấy máy gầm ghè: “Gì mà phải chuyển giọng nhanh thế, sợ vợ phát hiện hay sao, đưa xem con nào”. Khi điện thoại vào tay Hồng thì cô nàng ở đầu dây bên kia vẫn thao thao bất tuyệt: “Anh Lâm, em yêu anh lắm. Không gặp anh em thấy nhớ anh nhiều. Tối nay mình lại hẹn nhau đi anh”.

Tiếng Hồng rít lên qua kẽ răng: “Lại con nào đây. Hôm qua em Hoàng Lan chắc em này là Hoàng Mai đúng không? Nhiều em quá nhỉ lại còn hẹn hò nhớ nhung nữa cơ à? Từ nay mọi chuyện vào trật tự hết”

Sau vụ đó ngày nào 7h30 phút anh mới được ra khỏi nhà, 17h phải có mặt ở nhà, buổi trưa về nhà ăn cơm đều đặn không được sai một phút. Nhiều lúc muốn đi uống bia với anh em mà Lâm ngượng chín mặt bởi chưa đầy 5 phút, Hồng đã gọi điện giục về.

Sự việc lên đến đỉnh điểm khi Mai, cô nhân viên nghịch nhất trong phòng lén bỏ chiếc bao cao su vào túi quần anh. Khi đem đồ giặt cho chồng, tang chứng hiện ra khiến Lâm không biết giải thích ra sao bởi từ xưa tới giờ vợ chồng anh không dùng đến “áo mưa”.

Đi ngủ rồi mà Hồng vẫn đay nghiến. Nhắm mắt lại, Lâm vẫn phải nghe tiếng làu bàu của vợ. Mỗi lần muốn “gần gũi” anh lại bị đẩy ra. Lâm bức xúc khó chịu, không khí trong gia đình ngày một căng thẳng.

Giải thích, thanh minh đủ kiểu, không được, điên quá anh lên tận công ty trình bày với chị em nỗi lòng của mình xin một đường “sống”.

Sứ giả đã được cử đi để làm lạnh chiến tranh vùng vịnh, nhưng Lâm vẫn cảm thấy không yên tâm. Lúc nào trong anh cũng cảm thấy lo lắng bồn chồn về hạnh phúc mà mình đang có liệu có bền vững? Anh thấy ngột ngạt khó chịu vì sự ghen tuông thái quá của vợ.

“Ghen là gia vị của tình yêu nó khiến cho tình cảm thêm sâu nặng và bền chặt nhưng ngược lại nếu cho quá mức sẽ khiến món ăn thường ngày trở nên khó nuốt thậm chí khát cháy cả miệng.

Nhiều bà vợ ghen tuông thái quá là cơ hội để người khác trêu chọc, nhiều khi vì chính sự ghen tuông mới là nguyên nhân gây tan vỡ hạnh phúc gia đình. Đừng dại dột tin vào tất cả những gì diễn ra xung quanh để rồi chính mình đánh mất đi hạnh phúc của mình.Yêu là phải tin tưởng và sáng suốt để nhận định và phân tích mọi chuyện cho thấu đáo khi có cơ sở chắc chắn hãy làm rõ mọi chuyện”.

(Ngọc Minh)

Không có nhận xét nào: